Tháng sáu, mùa gặt vừa mới đi qua. Mùa này cá rô đồng rất ngon vì từ lúc lúa ngậm đòng đòng đến lúc gặt cá rô rất ham ăn. Bữa nay đi chợ bắt gặp bà cô già hôm trước với mớ cá rô đồng, làm thức dậy một vùng ký ức tuổi thơ trong mình. Đã xa xôi lắm nhưng vẫn rõ mồn một như vừa mới hôm qua.
Mùa gặt với mùi ngai ngái của rơm rạ, mùi thóc nếp thơm thoang thoảng. Nhớ những sáng mùa hè đầu trần theo các anh chị đi bắt cá, móc cua, thích nhất vẫn là cá rô đồng, con nào con nấy vàng ươm, bụng ôm đầy trứng. Con nhỏ đem rán giòn, con to kho gừng, nghệ, còn thêm cá rô nấu canh với rau tập tàng hái vội sau nhà.
Xế chiều, dọn mâm cơm ra hiên nhà, thổi nhẹ cho bay lớp tro trên vung nồi cơm, mở nồi cơm ủ tro ra, mùi cơm gạo mới quyện với mùi cá kho gừng, nghệ thơm lừng, lại bát canh nóng với những miếng trứng cá vàng ươm như kén tằm làm kích thích vị giác mấy đứa trẻ con như mình, đứa nào đứa nấy chèm chẹp, xuýt xoa, loáng cái cơm đã hết mà nồi vẫn còn... bốc khói.
Nắng tháng sáu vô tư buông tràn, người tháng sáu ăn canh cải nấu với cá rô đồng... ưu tư nhớ về một miền xa êm đềm...